Có tình với quê hương, mới yêu thương sông núi, mới mến quý đồng ruộng, lũy tre.
Có tình với nhân sinh, mới trân trọng, ấp yêu lẽ sống.
Có tình với gia tộc, mới thương kính tổ tiên, ông bà, cha mẹ, nội ngoại tôn thân.
Có tình với gia tộc, mới thương kính tổ tiên, ông bà, cha mẹ, nội ngoại tôn thân.
Có tình với Tam Bảo, mới quy kính Thầy Tổ, yêu mến đệ huynh, pháp lữ.
Tình Đời đã quý, Nghĩa Đạo càng quý hơn.
Tình Đời đã quý, Nghĩa Đạo càng quý hơn.
Trong định luật vô thường, thành trú hoại không, sanh trụ dị diệt nào có ai tránh khỏi. Thế nhưng, một giờ, một ngày, một tháng, một năm, gặp nhau, biết nhau, sống gần nhau, chung vai gánh vác việc Đạo, việc Đời vui buồn vinh nhục, sướng khổ chung phần, khi chia xa ai tránh khỏi chạnh lòng hoài cảm, vì đâu phải đất đá cho cam...
0 comments:
Post a Comment