Mọi cảm xúc đều mất đi khi được quan sát.

"Mọi cảm xúc đều mất đi khi được quan sát."
Mọi người chỉ quan sát người khác; họ chưa bao giờ bận tâm quan sát bản thân mình. Mọi người đều quan sát - đó là quan sát hời hợt nhất - điều người khác đang làm, điều người khác đang mặc, cách người đó nhìn... Mọi người đều quan sát; quan sát không phải là cái gì đó mới được đưa vào trong cuộc sống của bạn. Nó chỉ phải được làm sâu sắc thêm, không nhắm vào người khác, và hướng mũi tên vào cảm giác, ý nghĩ, tâm trạng bên trong riêng của bạn - và chung cuộc, vào bản thân người quan sát.
Một người Do Thái ngồi trên tầu hoả đối diện với một tu sĩ. "Thưa tôn ông," người Do Thái hỏi, "sao ông lại mặc cổ cồn đen ra phía trước?"
"Bởi vì ta là cha," tu sĩ trả lời.
"Tôi cũng là cha, và tôi không mặc cổ cồn như thế."
"Ồ," tu sĩ nói, "nhưng ta là cha cho hàng nghìn người."
"Thế thì có thể," người Do Thái đáp, "chính quần của ông, ông nên mặc mầu đen ra phía trước."
Mọi người đều rất quan sát về mọi người khác.
Hai anh chàng đi dạo; bỗng nhiên trời bắt đầu mưa.
"Nhanh lên," một người nói, "mở ô của anh ra đi."
"Chẳng ích gì đâu," anh bạn anh ta nói, "ô của tôi đầy lỗ thủng."
"Thế sao anh lại mang nó đi ngay chỗ đầu tiên?"
"Tôi đâu có nghĩ trời sẽ mưa."
Bạn có thể cười dễ dàng về hành động lố bịch của người khác, nhưng bạn đã bao giờ cười về bản thân mình chưa? Bạn đã bao giờ bắt được bản thân mình đang làm điều gì đó lố bịch không? Không, bạn giữ cho bản thân mình hoàn toàn không bị quan sát. Toàn thể quan sát của bạn là về người khác, và điều đó chẳng có ích gì cả.
http://oshovietnam.net/cach-song-co-y-thuc-truc-tuyen/451-nhan-biet/trang-6

0 comments:

Post a Comment