Bạn biết không?

 

Vũng Tàu Du Hý - 09/2011
















Hoa Nhà...



You Hate your life...

"Lá Đời Là Đạo"

 "Hoa vàng mấy độ rụng rơi
Mà anh còn mãi rong chơi chưa về
Mưa thu giăng khắp trời quê
Lá đời lá đạo bay về hư không"

Nguồn : Dưỡng Sinh

Lung Kê Hữu Thực....

“Lung kê hữu thực, thang oa cận. Dã hạc vô lương thiên địa khoan.” Nghĩa là: Con gà trong lồng tuy có thóc ăn, nước uống, nhưng khi nó mập lớn thì bị giết, và bị bỏ vào nồi nước sôi để làm thức ăn cho người. Cho nên nói: “Thang oa cận” là nồi nước sôi kế bên. Con hạc rừng tuy không được thóc lúa để ăn, nhưng trời cao đất rộng, nó mặc sức tung hoành trong vũ trụ, không bị câu thúc, không chấp vào đâu, tiêu dao tự tại biết bao nhiêu!

Suy Ngẫm


Con người cần ý thức được rằng trong cuộc sống còn có một cái gì cao đẹp mỹ lệ hơn là những tranh đua, tính toán, hơn thiệt, được thua. Trong vũ trụ lúc nào cũng vang rền những âm thanh cao đẹp, thánh thiện nhưng vì con người quá mải mê đến những chuyện, lo toan những điều này điều nọ, nên âm thanh đó chỉ thoáng qua lỗ tai họ trong khoảnh khắc chứ không thuấn nhuần vào tâm họ được. Khi nghe được âm thanh này, họ thấy nó hay, nó đẹp  biết bao, nhưng rồi họ lại bỏ qua vì còn mải lo toan nhưng chuyện khác. Cũng như thế, con người đến các nơi thờ phượng tôn nghiêm, đọc các kinh điển thâm diệu và quyết định sẽ sống theo nó nhưng chỉ vài giây sau, khi họ quay qua bàn tán những đề tài thời sự hay nhưng lo toan của cuộc đời, thì những tư tưởng thanh cao kia đều biến đi đâu mất hết. Đa số các tín đồ đề nghĩ rằng mình thực sự thiết tha với những lý tưởng cao đẹp nhưng thực ra họ chỉ hiếu kỳ mà thôi. Họ đến với tôn giáo vì truyền thống sẵn có, vì thói quen hay vì nơi đó họ cảm thấy thoải mái chứ không thực sự ý thức về sự cao thượng  và mục đích của tôn giáo. Sở dĩ họ hành động như thế vì họ thiếu niềm tin vào con đường mà họ theo đuổi. Đa số dễ nản long, thối chí và không có can đảm sửa bỏ các tập quán, thói quen của mình. Khi vừa gặp trở ngại đầu tiên họ đã rụt rè chùn bước vì sợ người này chê cười, lo người kia chế nhạo, và rồi chỉ dám hành động theo dự luận, mặc dù trong tâm họ biết nó không chính đáng.
Cũng như thế số người đến tham dự các nghi lễ tôn giáo, các buổi giảng về giáo lý tuy nhiều nhưng số người tiến bộ chẳng được bao nhiêu. Con người cẩn phải thay đổi nếp sống mơ hồ này nếu họ muốn tiến bộ…

Trích : Bên Rặng Tuyết Sơn - Nguyên Phong