Đừng nhốt nhau nữa, giấc chiêm bao!

Người ta nghe thấy tiếng Vương Bà cười, trong khi người con gái bật khóc.

Này con”, giọng bà cụ nhỏ yếu mà dịu dàng, chảy đều đặn theo những giọt sống cuối cùng, “Ta sẽ tặng con, một sự thật lớn lao của cuộc đời… Là nguồn cội của tất cả những bất công, thất vọng, và đau khổ... của ta, của con, của loài ngƣời... Con hãy mang nó bên mình, ngẫm ngợi… trong suốt thời gian để tang ta… Để xem… nó thật là… một món quà quý giá, hay lại là…một sự trừng phạt khắc nhẫn nữa..."
"
Này con gái, người ta…, không ai chiến đấu…, hi sinh… và chết vì ai... 
Mỗi người … chỉ chiến đấu…, hi sinh và chết… vì chính dục vọng của họ.

(Trích Giấc Mộng Hoa - CC)

0 comments:

Post a Comment