Mùa châu chấu tuổi thơ

Ngày Xưa ƠI...

Làm thế nào để đạt được sự an lạc thực sự cho tâm hồn...

Thiền Vipassana là một phương pháp đơn giản và thực tiễn để đạt được an lạc thực sự cho tâm hồn và đưa đến một cuộc sống hạnh phúc và có ích. Vipassana có nghĩa là nhìn thấy sự việc đúng như thật. Đây là một tiến trình hợp lý để thanh lọc tâm bằng cách tự quan sát.




Thiền Vipassana là một phương pháp để giúp chúng ta có được một đời sống nội tâm lành mạnh, an lạc. Sự an lạc nội tâm được gia tăng tùy theo sự tiến triển của cá nhân về mặt tâm linh. Ngài Gotama đã tìm thấy lại phương pháp này trong lúc thiền định một cách sâu xa. Ngài đã giác ngộ và giải thoát trong phương pháp này. Với lòng từ bi và tình thương vô biên, Ngài đã chỉ dẫn pháp môn này để giúp chúng sinh thoát khổ.

Vipassana là một phương pháp có đường lối thực tiễn. Không những nó giúp ta bình thản trước những thăng trầm của cuộc đời, mà còn cho ta một xã hội an lạc. Vipassana không những giúp ích cho từng cá nhân, mà còn có thể giúp cho cả một cộng đồng. Đây là nghệ thuật sống, nơi đây chúng ta học sống hòa bình với chính mình và hòa hợp với tất cả mọi người. Tóm lại, đặc điểm đặc thù của Vipassana là:

1- Đây là một phương pháp có tính cách phổ thông, ai ai cũng có thể thực tập, không kể đất nước nào, tôn giáo nào, thành phần nào...

2- Đây là phương pháp đánh thẳng vào những vẩn đục trong vô thức, phá vỡ những lớp vỏ si mê, hàng rào giữa ý thức và vô thức.

3- Không có sự tưởng tượng thánh thần nào, không trì tụng thần chú. Chỉ bắt đầu nhận diện sự thật của thân và tâm, từ thô đến tế, và nhận diện được Sự thật hằng hữu nơi mình.

4- Đây là cách hành thiền có tính cách cá nhân, với sự cảm nhận riêng biệt của mỗi người. Do đó, ta nên tự bước đi trên đường. Trong pháp môn này, không ai có thể làm thế cho ai; như vậy, không có sự sùng bái thái quá về bậc thầy.

5- Với phương pháp này, chúng ta gặt hái được nhiều lợi ích cho chính bản thân mình, và để trở nên một công dân toàn vẹn.


Đây là một khóa thiền nội trú 10 ngày hoàn toàn miễn phí.

Phương pháp thực hành sẽ được hướng dẫn tuần tự, tỉ mỉ trong suốt khóa thiền. Tất cả các sinh hoạt ăn ở, tu tập của các thiền sinh được tài trợ bởi những thiền sinh cũ.  Sau khi đã hoàn tất ít nhất một khóa thiền 10 ngày và hưởng được những lợi ích an vui từ khóa thiền, các thiền sinh cũ có thể đóng góp để giúp cho những người khác cũng có được cơ hội tương tự.

Thông tin thêm cho các bạn quan tâm :

Thông Tin Khóa Thiền : http://www.thuvienhoasen.org/D_1-2_2-65_4-10153_15-2/

Lợi ích của Thiền Vipassana : http://www.giacngo.vn/phathoc/thientong/2008/03/18/724618/
Lợi ích của Thiền Định        : http://thienviennguyenthuy.wordpress.com/ph%E1%BA%A3n-bi%E1%BB%87n-c%E1%BB%A7a-cac-tr%C6%B0%E1%BB%9Dng-phai-vipassana-khac-nhau/v%E1%BB%81-l%E1%BB%A3i-ich-c%E1%BB%A7a-thi%E1%BB%81n-d%E1%BB%8Bnh/

Khoảnh khắc bình yên

Khoảnh khắc bình yên củ hai mẹ con khỉ langur ngồi trên núi để quan sát cảnh bình minh tại thành phố Ramtek, bang Maharashtra, Ấn Độ. Tác phẩm này của nhiếp ảnh gia Olivier Puccia (Pháp) đã đoạt giải nhất thể loại “Động vật ở đô thị”.

Chân Lý Kẻ Ngao Du


Mệt quá đôi chân này

Cứ lăng xăng như thế không mệt làm sao được, mệt nhưng vẫn chạy, vẫn không thể “ngồi xuống chiếc ghế nghỉ ngơi”. Ai bắt thế đâu? Tự hỏi và rồi nghe câu trả lời từ chính những người trẻ hôm nay rằng: nếu không chạy sẽ tụt hậu, sẽ thua, sẽ là kẻ về đích cuối trong hành trình chinh phục quá nhiều mục tiêu…

Bỗng thương quá đôi chân của mình và của bạn. Chạy chi dữ rứa, để rồi đến lúc thấy chênh vênh, trống rỗng. Nhiều bạn ngày chủ nhật có thể ở không, ngồi yên suy nghĩ, hít thở khí trời, hoặc dành cho ai đó một cuộc trò chuyện thân tình, lắng nghe chính mình… Thế nhưng quán tính sống ồn ào, náo nhiệt đã bắt đôi chân phải đi đâu đó ồn ào một tí, có đông người một tí, “để bớt cô đơn”. Cô đơn? Ngạc nhiên thế bởi bạn có người yêu, có gia đình, sao lại cô đơn? Người yêu và gia đình, nhiều người trong giềng mối ấy cũng chạy giống mình, cũng có quán tính sôi động giống mình thì họ đâu có chịu dừng, đâu chịu nghỉ ngơi?

wwwdc.jpg

Thế là đi nhé, đi để qua ngày tháng, để xả stress, để relax… Những thuật từ mà người trẻ hay dùng cho những ngày cuối tuần với lịch dày đặc, trong đó có những cuộc lang thang trên mạng, kiếm tìm những nick quen…

Khó lắm cậu à, tuổi trẻ mà, phải học, phải làm, phải có “thương hiệu”… Có một người bạn nói thế, nhưng khi hỏi bạn ấy có hạnh phúc, có bằng an không thì nhận được câu trả lời nhát gừng rằng: cũng có chứ!

Cũng có chứ, người ta hạnh phúc trong ánh hào quang của những mục tiêu mà họ luôn luôn đặt ra (cái sau cao hơn cái trước) để chinh phục, kiếm tìm. Đó có phải là hạnh phúc thật sự không?

Tôi đọc được đâu đó một câu nói thật hay: “Không có hạnh phúc nào bằng sự an tĩnh trong tâm hồn”. Ngồi an tĩnh và thấy, ui hạnh phúc của sự an tĩnh chính là cái thấy biết như thật cái sự giả tạm của cuộc đời. Ấy thế mà mình và bạn vẫn đang chạy theo sự giả tạm ấy. Nói thế không có nghĩa là tôi bài xích tiền bạc, danh vọng nhưng những thứ ấy được bọc lót bởi cái tâm không biết đủ, không biết dừng thì vô tình nó trở thành món mồi để chúng ta lao vào nỗi khổ, niềm đau.

Đánh đổi và từ bỏ. Đánh đổi sự trong sáng, hồn nhiên; từ bỏ những tình cảm thiêng liêng, quên những điều đáng nhớ như tổ tiên tâm linh và nguồn cội… Đó là những cái mất mát để đổi lấy những giá trị vật chất, tức thời. Quả là chẳng đáng chút nào!
Cuộc sống là vậy, lựa chọn như thế nào tùy bạn, nhưng sự lựa chọn ấy tất nhiên không đơn thuần chỉ một mình bạn lãnh quả (ngọt, hoặc đắng). Những người xung quanh chúng ta đương nhiên cũng sẽ hưởng xái, mà nhiều khi là… lãnh đủ. 
Lại thấy thích và yêu cái cách nhìn của chị Tư (*) trong tạp bút mà mình đọc được cũng lâu lâu rồi, chị bảo rằng chị học được từ Già (một người bạn văn chương 86 tuổi) triết lý: “Viết thơ cho nhau và tìm thăm nhau là việc làm của những kẻ yêu nhau quá ít, còn đang sợ hãi chuyện quên nhau. Tình yêu của tôi không hời hợt thế” (Chậm từng giọt chữ…).
Có lẽ đó là điều đáng suy nghĩ, đôi khi người ta cứ nhắn tin cho nhau hoài hoài có khi là họ sợ người kia quên sự có mặt của họ? Có khi họ nhắn tin hỏi mình đang ở đâu, từ sáng tới khuya, có thể họ đang kiểm soát mình? Nếu tư duy tích cực thì mình không hỏi thế, nhưng dù có thế đi nữa thì mình vẫn biết ơn họ bởi ít ra với họ mình cũng còn có giá trị, họ cần mình, dù tình cảm ấy có hơi ích kỷ một chút! Nghĩ thế nên mỉm cười…
Đình Long

Bài thơ đôi dép

Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em

Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ


Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau


Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia


Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khễnh
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu


Cũng như mình trong những phút vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh


Đôi dép vô tư khắn khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi


Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung


Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

 (Nguyễn Trung Kiên)





Những nồi nước lá xông...

(Cho những nồi nước lá xông, cho bệnh xoàng và cho chị River)
Giác Ngộ - Nhớ… Nồi nước lá xông của ngoại, hồi ngoại còn sống, cứ mỗi lần con bệnh, cảm, ngoại lại đi loanh quanh vườn hái mớ cây cỏ, lá chanh, vỏ bưởi rồi bỏ vô nồi đồng, bịt lá chuối lại và đun sôi. Ráng ngồi dậy, lấy mền trùm lại, rồi ngoại để nồi nước vô xông, khoẻ ngay thôi con… Ngoại bao giờ cũng dỗ dành, ngọt lịm, bùi tai như thế nên đôi khi… thèm bệnh kinh khủng!
Hổng biết có phải vì ý niệm ấy mà hồi nhỏ cứ bệnh hoài, có khi bệnh cả tháng, để ngoại phải âu lo?

Đoạn clip rơi nước mắt: Sóng thần, chú chó vẫn không bỏ bạn

Giữa đống đổ nát sau trận sóng thần, một chú chó run rẩy hoảng hốt nhưng vẫn ở lại bảo vệ bạn mình đang bị thương. Đó là những hình ảnh xúc động trong một đoạn video clip quay được ở Nhật, đã được truyền đi khắp thế giới.
Một lần nữa, sự thủy chung của loài chó khiến con người khâm phục.
Xem đoạn video clip nổi tiếng:

Phần lời trong đoạn phim được lược dịch như sau:
“Chúng tôi đang ở vùng Arahama. Trước mắt chúng tôi là một chú chó có vẻ mệt mỏi, bẩn thỉu. Nó vừa trải qua sóng thần nên vẫn còn run rẩy, sợ sệt. Nó đeo một vòng cổ bạc, nên chắc chắn là vật nuôi của ai đó. 
Đằng kia còn một con chó khác, có lẽ là đã chết. Chú chó kia ở đây để bảo vệ cho bạn mình. Đó là lý do nó không muốn chúng tôi lại gần.
Ồ, chú chó tưởng đã chết vừa cử động. Nó còn sống. Nó có vẻ rất yếu ớt. Chúng ta cần đưa nó đi chữa trị ngay. Nó đã tự ngồi dậy được.
Thật kinh ngạc là chúng vẫn sống sót được sau trận động đất và sóng thần kinh hoàng vừa rồi!” 
Theo CNN và UK Telegraph, sau khi đoạn video clip được truyền đi, cả hai chú chó đều đã được cứu chữa. Những hình ảnh xúc động về chúng như tiếp thêm sức mạnh tinh thần để con người vượt qua thiên tai.
Đoạn video clip trên gợi nhớ lại trận bão Katrina năm 2005. Sau thảm họa này ở Nhật, rồi cũng sẽ có hàng ngàn chó mèo trở thành mồ côi như vậy.
Bá Nha (tổng hợp) Nguồn News.Yahoo.Com

Rừng lộc vừng 500 tuổi

Thật đúng như câu nói của người xưa :
Nhất niên chi kế, mạc như thụ cốc, thập niên chi kế, mạc như thụ mộc, chung thân chi kế, mạc như thụ nhân.: "
Kế sách cho 1 năm, lấy việc trồng lúa làm đầu; Kế sách cho 10 năm, lấy việc trồng cây làm đầu; Kế sách cho trăm năm, lấy việc trồng người làm đầu"
Những hàng lộc vừng xanh mướt chạy dọc cánh đồng làng Siêu Quần.
Những hàng lộc vừng xanh mướt chạy dọc cánh đồng làng Siêu Quần.
Rừng lộc vừng cổ thụ trước miếu Bà.
Rừng lộc vừng cổ thụ trước miếu Bà.
Cây lộc vừng đầu làng Siêu Quần với dáng tự nhiên luôn thu hút sự chú ý của khách thập phương.
Cây lộc vừng đầu làng Siêu Quần luôn thu hút sự chú ý của khách thập phương.
Cây lộc vừng có kiểu dáng đẹp như thế này được giới cây cảnh trả với giá hàng chục tỷ đồng nhưng làng vẫn kiên quyết không bán.
Cây lộc vừng có kiểu dáng đẹp như thế này được giới cây cảnh trả giá hàng chục tỷ đồng nhưng làng kiên quyết không bán.

Những cành lộc vừng cổ thụ với những hình dáng đẹp mắt như có bàn tay người tạo dáng từ hàng trăm năm trước
Cành lộc vừng cổ thụ với những hình dáng đẹp mắt như có bàn tay người tạo dáng.
Những thân cây lộc vừng vỏ xù xì chứng minh cho tuổi thọ của mình.
Vỏ xù xì chứng minh cho tuổi thọ của mình.
Xuân về, những cành lộc vừng trổ lộc non đỏ rực.
Xuân về, những cành lộc vừng trổ lộc non đỏ rực.
Cụ Tám (bên trái) và cụ Dũng khoe “khắp làng Siêu Quần bây giờ có hàng trăm cây mưng to như thế này, còn những cây có đường kính nhỏ hơn thì đếm không suể” .
Cụ Tám (bên trái) và cụ Dũng khoe: “Khắp làng Siêu Quần bây giờ có hàng trăm cây mưng to như thế này, còn những cây có đường kính nhỏ hơn thì đếm không xuể” .
Người ở làng Siêu Quần xác nhận một hiện tượng lạ: những cây lộc vừng cổ thụ thường được những cây xanh mộc song song cuộn lấy, như muốn giữ cho những cây lộc vừng thêm vững chãi.
Người làng Siêu Quần xác nhận một hiện tượng lạ: những cây lộc vừng cổ thụ thường được cây xanh mộc cuộn lấy, như muốn giữ cho cây thêm vững chãi.

Gốc một cây lộc vừng bị bật gốc do bọn lâm tặc đào trộm mang bán nay đã nảy chồi non
Gốc một cây lộc vừng bị đào trộm mang bán nay đã nảy chồi non.

Văn Nguyễn

Pháp Di Lặc...


Này Cỏ May, ta có pháp Di Lặc. Rong chơi 4 mùa mà vẫn làm lợi lạc cho chúng sanh. Đi khắp nhân gian mà vẫn vô quái ngại, tùy duyên mà thọ hưởng cái thú vị ẩn tàng trong sự sự việc việc. Chẳng có việc chi là nghiêm trọng cả, đều là trò chơi của Thượng Đế sắp đặt để vui đùa đấy mà. Cho dù là Ma Quỉ vẫn theo ta nô đùa từ bỏ việc phá hại chúng sanh.
Hề hề. . .Vẫn có người ác, và Quỉ ác theo phá hoại nhưng chẳng qua chỉ để làm nổi rõ cái tâm thiện, tâm từ, cái lòng vị tha vô ngã chẳng chấp chẳng trụ của người tu. Thành bại, vinh nhục,  được mất, có không. . . .đối với ta đều là vô nghĩa, bởi chẳng ích gì khi rong chơi vô sở cầu, tùy duyên mà nô đùa cùng loài người, Thánh Thần và Ma Quỉ. . . .hì hì. . .

Tình Cảm Ấm Áp

Tình cảm ấm áp mà mẹ con nhà khỉ ở Macritchie Reservoir, Singapore dành cho nhau. Ảnh: Peng Hui Cheng.